Cách đây vài ngày mình nhận được câu trả lời từ đơn vị xuất bản sách. Bản thảo viết hai năm, sửa đi sửa lại cả trăm lần cuối cùng cũng được duyệt rồi. Không cảm thấy vui mừng như lần đầu tiên có truyện được đăng báo mà chỉ ngồi thừ người một lúc. Ôi chao, thật khó khăn. Trong vòng hai năm qua, mình đã gửi bản thảo của mình đến một vài đơn vị sách nhưng rồi đều phải nhận lại vì nhiều lý do. Không biết lần này mọi chuyện có được suôn sẻ không nữa.
Mình không phải nhà văn, càng không có khả năng sáng tạo nên những câu chữ bay bổng và đầy chất nghệ. Mình chỉ đơn giản là mình, một đứa thích viết lách và hay mơ mộng. Truyện mình viết nhiều khi bị chê lên chê xuống, chê rành rành “truyện dở ẹc”. Mình buồn một hồi rồi thôi, lại viết.
Sách mình viết được xuất bản, vui thì vui thật đấy nhưng cũng lắm nỗi lo. Lo sách không bán được, lo đủ chuyện ngô nghê. Thôi thì cứ vui trước mắt, rồi chuyện gì đến sẽ đến.

Sách của Hồng Diệu ở nhà sách Phương Nam Books Kon Tum
Thích bài này:
Thích Đang tải...